Công thức chơi bóng đá⚽Tỷ lệ bóng đá

{关键字}

Sẽ hiếm có nhóm cổ động viên nào lại đốt hình nộm của HLV người đã hai lần liên tiếp đưa họ đến trận chung kết UEFA Champions League. Nhưng đó chính xác là những gì những người hâm mộ Valencia đã làm.

Lòng chung thủy và động viên của người hâm mộ tại Mestalla ở Tây Ban Nha được biết đến với sự khó chiều của mình. Có lẽ những thành công nối tiếp thành công của họ trong thời kì mới của bóng đá Châu Âu đã góp phần làm nên thương hiệu đó khi họ lên ngôi vô địch Fairs Cup (tiền thân của UEFA Europa League) vào các năm 1962 và 1963 trước khi để thua trước Real Zaragoza vào năm 1963. {关键字}

Điều này đã tạo ra một thái độ thù địch nhất định trong lòng các Valencianistes với những HLV có thiên hướng phòng ngự của họ. Ngay cả huyền thoại Alfredo Di Stefano cũng chẳng được lòng những người hâm mộ khó tính này khi ông tiếp quản chiếc ghế nóng, ngay cả khi ông giúp họ kết thúc 24 năm khát danh hiệu VĐQG.

Phil Ball viết trong cuốn ‘Morbo: The Story of Spanish Football’: “Việc Di Stefano giúp Valencia lên ngôi vô địch quốc gia vào năm 1971 không thể che giấu đi thực tế rằng đội bóng đã mất đi lối đá tấn công đầy máu lửa của mình. Ông ấy, một tiền đạo lừng danh, hóa ra lại trở thành một HLV với bản năng phòng ngự. Người đời sau này nhìn lại quãng thời gian tại vị của Di Stefano với rất ít tình cảm.

Sự hồi sinh từ Ranieri

Điều đó dẫn chúng ta đến với Claudio Ranieri. Khi HLV người Italy tiếp quản chiếc ghế nóng tại Valencia, Bầy dơi vừa mới kết thúc mùa bóng 1996/97 thảm họa với việc chỉ cán đích thứ 10, sau khi giành ngôi á quân chỉ mới mùa giải trước đó, và đang trải qua khởi đầu khó khăn dưới tay của HLV Jorge Valdano. {关键字}

Sự có mặt của Ranieri trong phòng thay đồ đã khiến mọi thứ thay đổi nhanh chóng, Valencia khi đó ra sân với sơ đồ phản công 4-4-2 quen thuộc của HLV người Ý ở thời điểm hiện tại, qua đó giúp Bầy dơi tránh được vị trí chơi play-offs trụ hạng. Và mặc dù phải nhận trận thua tủi nhục 6-0 trước đội bóng mới lên hạng là Salamanca vào thàng 4, đội chủ sân Mestalla đã kết thúc mùa giải với vị trí thứ 9 trên bảng xếp hạng.

Valencia tiếp tục mang theo phong độ đó vào mùa giải 1998/99, và cũng giống như cách bộ đôi Riyad Mahrez và Jamie Vardy đã cùng nhau hóa rồng và giúp Leicester City lên ngôi vô địch Premier League, cặp đôi Gaizka Mendieta, khi ấy mới 23 tuổi, và Claudio Lopez đã chuyển mình trong mùa giải duy nhất mà Ranieri cầm quyền đủ 38 trận tại Mestalla.

Mendieta đã chơi bóng tại Valencia trong nhiều năm và đã tạo dựng được ‘danh tiếng’ của mình như một sao mai có thể tin cậy được, nếu không muốn nói là không có gì đặc sắc. Nhưng dưới hệ thống của Ranieri, anh nổi lên như một tiền vệ tấn công có sức công phá nhất, với việc ghi được 10 bàn thắng trong 30 trận đấu trong mùa giải đó.

 

Đề xuất của biên tập viên:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

Công thức chơi bóng đá⚽Tỷ lệ bóng đá