Những bàn thắng đã đến
Thế nhưng dần dần, Benitez đã biến hóa cách tiếp cận trận đấu của Valencia trở nên mạnh dạn hơn phong thái cẩn trọng của họ trước đó.
Sự thay đổi này yêu cầu Benitez một mùa giải chuyển giao, với việc nhà đương kim vô địch chỉ cán đích thứ năm ở mùa giải 2002/03, nhưng với một chiếc cúp La Liga trong phòng truyền thống cùng với lời hứa hẹn sẽ đem thứ bóng đá tấn công hấp dẫn quay trở lại Mestalla để làm hài lòng NHM, Benitez đã có cho mình một năm để tái thiết đội bóng.
Và nó đã thành công. Mùa giải 2003/04 mang về danh hiệu vô địch quốc gia thứ 2 trong 3 năm cho Valencia, cộng với việc hàng phòng ngự đã tái hiện kỷ lục họ đã lập 2 năm trước đó khi chỉ để thủng lưới 27 bàn.
Đáng chú ý hơn cả, mọi chuyện đã thay đổi ở đầu sân bên kia của Bầy dơi, với tiền đạo chính của Benitez là Mista ghi được 19 bàn ngay trong mùa giải đó, trong tổng số 99 bàn thắng mà anh có trong sự nghiệp tại các giải vô địch quốc gia.
Khác với những chiến thắng tổi thiểu 1-0 liên tiếp mà họ có được hai năm trước đó, Valencia lần này đã đem tới một phong cách mới, khi đè bẹp Atletico 3-0 ở cả sân nhà lẫn sân khách, đả bại Mallorca 5-0 trên sân khách và 5-1 tại Mestalla, và hủy diệt Malaga với tỉ số 6-1.
Benitez sau đó đã rời chiếc ghế nóng tại Hang dơi và chuyển sang Lữ đoàn đỏ thành Merseyside, nhưng vị huấn luyện viên này vẫn có đủ thời gian để dành tặng thêm một món quà nữa cho các cổ động viên của Valencia, khi dẫn đội quân của ông dành chiến thắng 2-0 trước Marseille ở chung kết UEFA Cup, chức vô địch châu lục đầu tiên của họ kể từ cú penalty lịch sử trước Arsenal và mang về chiếc cúp Cup Winner’s Cup (tiền thân của UEFA Super Cup) vào năm 1980.
Sự ra đi của ông là dấu chấm hết cho năm năm hoàng kim của Valencia, nhưng đáng lo hơn cả, là dấu chấm hết cho sự sắc sảo và khôn khéo của Bầy dơi trên thị trường chuyển nhượng.
Claudio Lopez, Gerard Lopez, Canizares, Marchena và Mista đều là những thương vụ 0 đồng, và tất cả đều trở thành những nhân vật có tầm ảnh hưởng tại Valencia và để lại rất nhiều tình cảm trong lòng người hâm mộ.
Kể từ đó, câu lạc bộ này đã không tiếc tay vung tiền trên thị trường chuyển nhượng và đem về những nhiều cái tên, nhưng chẳng thể đem lại thành công như những cái biểu tượng phía trên đã từng: 14,5 triệu euro cho Stefano Fiore, 12 triệu euro cho Nikola Zigic, 15 triệu euro cho Manuel Fernandes, 25,5 triệu euro cho Rodrigo, 24 triệu euro cho Alvaro Negredo và 20,5 triệu euro cho Ezequiel Garay.
Trong khi đó, các huấn luyện viên thì đến lần lượt đến và đi ở một tốc độ đáng báo động.
Kể từ màn chia tay của Benitez vào mùa hè 2004, Valencia đã đưa về tổng cộng 18 huấn luyện viên, trong đó có những người có sự nghiệp khá thành công – như là Quique Sanchez Flores, nhiệm kỳ thứ hai của Ranieri, Ronald Koeman hay Unai Emery – nhưng phần lớn trong số họ đều nhanh chóng bị sa thải trước khi lặn mất tăm và không bao giờ được nhìn thấy trong băng ghế chỉ đạo nữa – như Miroslav Dukic, Gary Neville, Cesare Prandelli và cựu trợ lý của Benitez, Pako Ayesteran.
Chúng ta cũng có thể dễ dàng hiểu được vì sao. Mùi vị của sự thành công đều là chất gây nghiện hạng nặng ở bất kì câu lạc bộ nào, ngay cả những đội bóng vĩ đại nhất Châu Âu cũng phải chật vật để duy trì thời gian hưng thịnh của mình lâu như Valencia của Cuper hay Benitez.
Bất chấp thời thế hiện tại của Valencia, và bất chấp những yêu cầu xa xỉ của người hâm mộ trung thành của họ, hành trình mà Bầy dơi đã tạo ra trong khoảng thời gian 2000 – 2004 sẽ luôn được nhớ đến như một trong những đội bóng hay nhất kỷ nguyên bóng đá hiện đại.
Đề xuất của biên tập viên:
- Thắng kịch tính Athletic Club, Valencia lần thứ 3 trong lịch sử vào chung kết Copa del Rey
- HLV Bordalas khẳng Copa del Rey không phải canh bạc của ông ở mùa giải này.
- HLV Bordalas mong muốn đội trưởng Gaya và trung vệ Paulista sớm trở lại
- Jose Bordalas: “Các cầu thủ của tôi trông khá bình tĩnh, họ rất tập trung và tôi không nghĩ các cầu thủ đang chịu bất kì áp lực nào”